menu xo so
Hôm nay: Thứ Hai ngày 30/06/2025

Tấm vé số nặng lòng trắc ẩn

Thứ 3, 07/06/2016 16:11

An đã đi cả quãng đường rồi, dường như vẫn cảm thấy bàn tay run run của ông lão cầm 2 tấm vé số mà mắt rưng rưng...

An là cô sinh viên còn chưa tốt nghiệp, mới đi thực tập tại một công ty nhỏ trên con phố Lê Đại Hành nằm tại một góc Hà Nội. Hàng ngày cô gái nhỏ bắt xe bus đến chỗ làm, hẳn là mọi tài xế của chiếc xe 26 nối từ Cầu Giấy đến đại học Bách Khoa đều đã không còn lạ lẫm gì với việc mỗi sáng lại thấy dáng vẻ hớt ha hớt hải cầm nắm xôi chạy đuổi đến toát mồ hôi cho kịp chuyến xe của con bé.

Những bữa sáng cũng rất đơn giản với ít xôi 5 ngàn đồng mua của bà cụ già vỉa hè. Có lần tôi phải thán phục hỏi, sao ngày nào cũng ăn xôi được, thì câu trả lời có thể sẽ khiến bất cứ ai phải động lòng và dấy lên sự xấu hổ: "Không thích ăn xôi đâu nhưng cụ nghèo lắm, mua giúp cụ thôi à". Có lẽ cô bé sẽ không để lại quá nhiều ấn tượng với tôi nếu không tình cờ bắt gặp sự việc này.

Chuyện là dưới chân công ty An làm có một bác trai già ngày nào cũng ngồi bán vé số cùng những cuốn truyện cũ và thằng cu cháu. Dường như gốc cây phượng sum suê tán ấy là nơi dành riêng cho bác, bởi hiếm có hôm nào người ta lại không trông thấy hình dáng cụ già còm cõi với thằng cháu nhem nhuốc vì nghịch bẩn quanh gốc phượng. Ngoài bán xổ số, cụ còn bán cả truyện, là những cuốn truyện cũ đã sờn gáy nhưng được đặt gọn gàng trên chiếc giá gỗ cũ kĩ mà có lẽ cả năm cũng chẳng có mấy khách hỏi ngoài vài đứa trẻ trên đường đi học về có sà vào tranh thủ đọc miễn phí.

Tam ve so nang long trac an hinh anh
Con phố Lê Đại Hành, Hà Nội

Một ngày tan làm về sớm, An thong thả vừa đi vừa ngó nghiêng trên con đường ra bắt xe buýt quen thuộc. Tất nhiên, con bé chẳng lạ gì ông lão bán vé số, nhưng mọi ngày là rất thường, còn hôm nay trời đã tối sầm chuẩn bị mưa mà tập vé số trên hộp của cụ già hình như mới chỉ vơi đi vài tờ. Và thế là dù chẳng bao giờ tin vào trò may rủi, cũng chưa từng có ý định mua vé số, An cũng động lòng trắc ẩn, ghé qua sạp vé số của cụ già. Thằng cu cháu cứ chốc chốc có khách đến lại ngồi dậy phủi phủi cái quần sờn mông đít rồi liến thoắng: "Mua vé số đi cô/chú. Vé này đảm bảo trúng giải cao ạ".

An chỉ nhìn yêu cậu nhóc cười rồi chọn lấy 2 tấm vé số cùng dăm cuốn truyện Nicolas đã rách bìa. Cũng chỉ định mua giúp cụ để cụ có tiền ăn tối, vì đã được nghe mấy cô quét rác dưới chân công ty nói với nhau về gia cảnh của hai cụ cháu. Con trai chết, vợ bạc bẽo bỏ lại con cho ông bà nội nuôi rồi đi lấy chồng nước ngoài, chẳng may bà cũng qua đời sớm, còn lại mình ông với đứa cháu đi bán vé số bán qua ngày. Ấy vậy mà buổi tối ăn cơm xong, tình cờ nhớ ra 2 tờ vé số,

An liền lên mạng tra kết quả xổ số miền Bắc hôm nay.  Nó chưa bao giờ tin vào sự may mắn của mình bởi trước nay nó chưa bao giờ trúng thưởng dù là 1 gói bim bim khuyến mại. Thế mà xem giải xong nó đã phải điếng người vì bất ngờ, cả 2 tờ vé số đều trúng, 1 tờ trúng giải ba 2.000.000đ và 1 tờ trúng giải sáu 100.000đ. Vậy là chỉ mất hai chục ngàn mua 2 tờ vé số, nó đã trúng hẳn 2.100.000đ. Không phải là giải quá lớn nhưng đối với một đứa sinh viên chân ướt chân ráo lên Hà Nội, thì số tiền đó cũng đủ chi trả tiền nhà trọ và tiền ăn cho cả một tháng trời. Nó mừng thầm giống như vừa được trời cho một món quà lớn, lại vừa thầm cảm ơn ông cụ bán vé số đã mang lại may mắn cho nó.

Ngày hôm sau đi làm, điều đầu tiên nó làm sau khi nhảy xuống xe bus là chạy đến gốc phượng của ông lão bán vé số để đổi giải thưởng. Nhưng khi đến nơi, không còn thấy thằng cu lém lỉnh mọi khi đâu nữa. Ông cụ cũng buồn hơn ngày thường, hỏi ra mới biết chẳng là hôm qua trời mưa, góc lều hai ông cháu lợp ở tạm chỗ đất trống người ta chưa thi công công trình bị rột thế là thằng cu sốt nặng. Ông cụ vẫn phải bán vé số để lấy tiền mua thuốc cho cháu.

Nghe chuyện, An không còn hứng khởi như lúc đến để đổi giải nữa, nó chỉ thấy rưng rưng và mắt cay cay. Ít ra, nó vẫn còn có bố mẹ chăm lo, chu cấp tiền ăn học hàng ngày, còn ông lão và cháu ngày nào không có tiền thì ngày đó nhịn. Thế là nó thò tay vào trong cặp loay hoay một hồi, lễ phép lấy ra mấy cuốn truyện mua hôm qua chưa kịp đọc hết, nói rằng gửi lại cụ để các em học sinh đi qua ghé vào còn có cái mà đọc chơi. Rồi nó cũng không quên dặn cụ nhớ mở truyện ra xem lại, có nhiều nếp gấp quá. Nói rồi nó đi mặc cho ông lão mặt vẫn rầu rĩ nhưng nghe chừng ngạc nhiên và cảm động lắm.

An đi rồi, ông cụ chậm rãi vuốt lại gáy mấy cuốn truyện, thấy thập thò đầu 2 tờ XSMB kẹp ở giữa cuốn, đúng là 2 tờ vé số An mua hôm qua cùng dòng chữ nghuệch ngoạc viết vội: 2 tấm vé số trúng giải ba và giải sáu, con biếu cụ mua thuốc cho cháu.

An đã đi cả quãng đường rồi, dường như vẫn cảm thấy bàn tay run run của ông lão cầm 2 tấm vé số mà mắt rưng rưng...

Thanh Nguyễn

len dau
X